Mãi lúc lâu sau, cuối cùng vẫn là Chư Tiên Dao lên tiếng trước: “Tô Trầm, là ngươi đúng không?” Tô Trầm không trả lời mà quay sang nhìn Chu Húc. Chu Húc lúng túng trải tay ra: “Ta không cố ý.” Lời này bằng với thừa nhận. Tô Trầm khẽ thở dài. Giờ có chống chế cũng đâu còn ý nghĩa. Tô Trầm không nói nữa, cơ thịt trên mặt biến hóa, khôi phục bộ dạng vốn có. Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia xuất hiện trước mặt mình, Chư Tiên Dao triệt để nổi giận. “Đúng là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.