Mục lục
Nguyên Huyết Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỗ gần, bọ cánh cứng to xác còn đang lắc lư khởi xướng tấn công với hắn, ép hắn tới mức hoàn toàn không có biện pháp.

Nhìn tất cả cái này, Tô Trầm nóng lòng như lửa đốt.

Có cách nào? Còn có cách nào giải quyết tất cả cái này?

Tô Trầm vừa tránh né, vừa điên cuồng tự hỏi.

Vừa vặn lúc này bọ cánh cứng to xác kia lao đầu về phía Tô Trầm, Tô Trầm né tránh, bọ cánh cứng to xác lao đầu vào trên vách đá, thế mà húc xuống một khối quặng Tinh Ngân.

Quặng Tinh Ngân kia rơi xuống đất, bọ cánh cứng to xác đi lên cắn luôn, đem khoáng thạch nuốt ăn.

Tô Trầm thấy một màn này trong mắt đã sáng lên.

Hắn lập tức ý thức được cái gì, chợt từ trong nhẫn trữ vật của mình lấy ra một vật.

Một khối Tinh Ngân thuần sau khi tinh luyện.

Như ngửi được hương thơm kim loại kia, bọ cánh cứng to xác phát ra tiếng kêu chói tai. Trời biết trước đó nó bị Tô Trầm chém mấy chục đao cũng chưa phát ra tiếng kêu kích động như vậy.

“Muốn ăn sao?” Tô Trầm rống to.

“Rít!” Nửa thân thể của bọ cánh cứng to xác đều đứng lên, giống một con chó đang hướng chủ nhân đòi thức ăn.

Tô Trầm cầm Tinh Ngân trong tay vứt ra bên ngoài: “Đi!”

Bọ cánh cứng to xác đuổi theo Tinh Ngân chạy ra ngoài.

“Không!” Thấy một màn như vậy, Ô Nhĩ Lý Khắc phát ra tiếng kêu tuyệt vọng: “Đồ chết tiệt khốn kiếp, ngu xuẩn!”

Nhưng lão không có bất cứ biện pháp gì.

Con Thực Kim Trùng này lão còn chưa hoàn toàn luyện thành, bản năng dục vọng cắn nuốt kim loại thường thường sẽ vượt lên mệnh lệnh của chủ nhân. Nếu là kim loại bình thường, Thực Kim Trùng có lẽ còn có thể chống lại dụ hoặc, nhưng Tinh Ngân từng chiết xuất, vậy đối với Thực Kim Trùng mà nói quả thực chính là sơn trân hải vị ngọc dịch quỳnh tương thiên địa kỳ trân... dụ hoặc này thật sự quá lớn, lớn đến mức đủ khiến kẻ không có não này đem mệnh lệnh của lão hoàn toàn vứt ra sau đầu.

“Chết tiệt!” Ô Nhĩ Lý Khắc biết không ổn.

Bây giờ điều duy nhất lão có thể làm chính là kéo dài thời gian chờ đợi Thực Kim Trùng trở về.

Ngay sau đó xúc tu không khí của lão thu lại, bắt đầu co chặt nghiền ép Cương Nham, đồng thời bản thân không tiếc lãng phí đem màn hào quang nguyên năng ban đầu thu đi, lại thay một màn hào quang nguyên năng mới.

Lúc này Tô Trầm đã đánh tới, đao tay phải khẽ xoay, bổ vào trên xúc tu không khí, một đao đem xúc tu không khí chặt đứt, Cương Nham rơi xuống đất hôn mê. Tiếp theo khẽ xoay lưỡi đao, quay về cắt Ô Nhĩ Lý Khắc, lôi âm ù ù, mang theo một loại minh âm nhiếp hồn người, đồng thời Mặc Văn Chiến Đao ở tay trái tái hiện.

Song đao cùng ra!

Đội vòng bảo hộ nguyên năng, Ô Nhĩ Lý Khắc nghiến răng một cái, cũng đánh ra một đợt lớn Nguyên Năng Phi Đạn.

Chợt nghe ‘Ầm một tiếng vang, hai người đồng thời bay lên.

Vòng bảo hộ của Ô Nhĩ Lý Khắc vỡ tan ngay tại chỗ, trên thân một lần nữa hiện ra một đóa hoa máu, vòng bảo hộ tử tinh của Tô Trầm vỡ vụn tương tự, trước ngực liên tục trúng mấy viên phi đạn, đánh cho hắn ‘Ọe’ phun ra một ngụm máu tươi lớn, hai cái xương sườn gãy, trước mắt tối sầm, suýt nữa ngất đi.

Phành!

Hai người đồng thời ngã xuống đất.

Lúc này con bọ cánh cứng kia đã ăn hết Tinh Ngân trở về.

“Giết chết hắn!” Ô Nhĩ Lý Khắc thét chói tai.

Đáp lại Ô Nhĩ Lý Khắc là trong tay Tô Trầm lại có một nắm Tinh Ngân.

Lần này hắn móc ra là ba khối.

“Ồ, không!” Ô Nhĩ Lý Khắc phát ra một tiếng rên rỉ tuyệt vọng.

Dùng sức ném ra phía ngoài, ba khối Tinh Ngân vẽ ra ba đường cong tuyệt vời, Thực Kim Trùng như con chó Nhật sung sướng lại lần nữa lao ra.

“Lại sót lại ngươi với ta.” Tô Trầm cười.

Hắn nghiến răng đứng lên, vung đao lại lần nữa hướng Ô Nhĩ Lý Khắc phóng đi.

Ô Nhĩ Lý Khắc đã không còn sức cứng đối cứng, ngay trước khi Tô Trầm lao tới, pháp trượng biến mất, trực tiếp xuất hiện ở phía sau Tô Trầm.

Tô Trầm lại giống như sớm có chuẩn bị, ngay cùng lúc Ô Nhĩ Lý Khắc biến mất, hắn bỏ đao.

Từ bên hông lấy ra Liệp Thủ Hỏa Thương, hướng sau lưng liên tục bắn mất phát.

Phành phành phành phành!

Theo một chuỗi tiếng súng, Ô Nhĩ Lý Khắc đã liên tục trúng mấy phát súng, ba phát đạn huyền thiết mở ra ba lỗ máu ở trên thân lão, tuy thương thế không nặng, nhưng thân thể yếu ớt kia của Ô Nhĩ Lý Khắc lại không cách nào thừa nhận.

Lão cất tiếng kêu “Ngao” chói tai, quay đầu hướng phía Thực Kim Trùng phóng đi.

Dưới chân Tô Trầm tăng tốc, phát sau mà đến trước, lao tới bên cạnh Ô Nhĩ Lý Khắc, Mặc Văn Chiến Đao vung tiếp.

“Chết đi!”

Tô Trầm không ngờ lúc này Ô Nhĩ Lý Khắc thế mà sẽ quay người, pháp trượng hướng Tô Trầm giương lên, một ánh lửa đã bùng nổ.

Hỏa Cầu Thuật!

Lúc này vòng bảo hộ tử tinh của Tô Trầm đã tan, tạm thời không thể dùng nữa, thế lao đi đã hết, không kịp tránh né, bản thân càng bị thương nặng, tuyệt đối không chịu được một quả cầu lửa này tấn công.

Lần công kích này, thế mà lại rơi vào Ô Nhĩ Lý Khắc tính kế.

Ngay tại thời điểm chỉ mành treo chuông, Tô Trầm trừng hai mắt, phát động Tinh Thần Chi Nhãn.

Ô Nhĩ Lý Khắc liền cảm thấy đầu đau đớn, trước mắt tối sầm, Hỏa Cầu Thuật chuẩn bị sẵn lại không phát ra được.

Ngay sau đó, Mặc Văn Chiến Đao đã lướt qua bên hông lão.

Thân thể Ô Nhĩ Lý Khắc run lên, lão cúi đầu nhìn bản thân, nửa thân thể từ bên hông tách ra, chia làm hai nửa rơi trên mặt đất.

Nhìn nhìn Tô Trầm, lại quay đầu nhìn Thực Kim Trùng kia còn đang tham ăn, Ô Nhĩ Lý Khắc nói câu: “Đáng tiếc... Nếu cho ta thêm mấy ngày... Ta có thể đem nó huấn luyện tốt rồi...”

Đầu gục xuống, chết.

Thu hồi đao, Tô Trầm vô lực ngã ngồi xuống đất.

Chiến đấu là đánh thắng, bản thân Tô Trầm cũng bị thương không nhẹ.

Trên thi thể Ô Nhĩ Lý Khắc tản mát ra từng đốm sao sáng, đó là điểm sáng nguyên năng.

Do dự một phen, Tô Trầm vẫn giơ lên ngón tay.

Một trận chiến này, càng khiến Tô Trầm ý thức được lực lượng đáng quý hơn nữa.

Không có đủ thực lực, như vậy lúc nào cũng có thể gặp phiêu lưu. Điều này làm hắn sẽ không lại so đo xuất xứ điểm sáng nguyên năng nữa, nguyên năng chính là nguyên năng, bản thân nguyên năng là thuần túy, chẳng phân biệt chủng tộc.

Lúc này con Thực Kim Trùng kia cũng ăn hết ba khối Tinh Ngân, đã trở lại.

Tô Trầm khẩn trương nhìn nó, hắn không biết con côn trùng này ở sau khi Ô Nhĩ Lý Khắc tử vong có thể nổi điên hay không.

Nhưng rất nhanh, hắn liền yên lòng.

Tên to xác bề ngoài dữ tợn hung mãnh này dùng đầu dụi dụi Ô Nhĩ Lý Khắc, ở sau khi xác nhận lão không có phản ứng gì, thế mà một mình đi đến một bên ngủ, đối với Tô Trầm căn bản không thèm để ý.

Điều này làm Tô Trầm nhất thời có chút không biết nói gì.

Thực Kim Trùng đã không có hứng thú đối với mình, Tô Trầm cũng vui vẻ nghỉ ngơi hẳn hoi một lát.

Một lần nữa nối xương cho bản thân, sau khi dùng thuốc, Tô Trầm liền nằm ở trên mặt đất lẳng lặng nghỉ ngơi.

Vừa nghỉ ngơi, vừa nhấm nháp lại chiến đấu vừa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK