Nói tạm biệt, Tô Trầm tự rời khỏi Dạ Mị đi hướng Tiềm Long viện, chỉ là đi chưa được bao xa, trong tai lại mơ hồ truyền đến tiếng vang kim loại. Thanh âm này rất thấp, nếu không phải Tô Trầm làm người mù hơn ba năm, thính lực kinh người, thật sự chưa chắc có thể nghe thấy. Nghe phương hướng thanh âm, chính là hướng của Dạ Mị. “Không ổn!” Tô Trầm biến sắc, xoay người chạy trở về, Yên Xà Bộ vận dụng đến mức tận cùng, nhanh như gió giật. Khi hắn chạy tới,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.