Tô Trầm hừ một tiếng: “Lúc này trái lại ngoan rồi đó, sớm đi làm gì?” Nữ tử kia liền lườm hắn: “Trước đó ta nếu không đến, chỉ sợ cũng chết ở dưới sự đuổi giết của tên kia. Trái phải đều là chết, còn không bằng đến chỗ ngươi thử một phen.” Tô Trầm không ngờ nàng sẽ trả lời như thế, không khỏi ngẩn ra, ngẫm lại nàng nói cũng có đạo lý, lại nhịn không được nở nụ cười: “Nói cũng phải, là ta thất sách.” Nữ tử kia không ngờ một câu của mình thế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.