Trong mắt Phan Hạo hiện lên một tia tàn nhẫn: “To mồm mà không biết ngượng. Ta biết ngươi ở trên thi đấu Tam Sơn đạt được hạng năm, nhưng đó dù sao chỉ là kẻ mới bước vào nguyên sĩ so đấu. Đừng nói ngươi lúc ấy giở trò, cho dù ngươi không giở trò, luận thực lực, ngươi cũng kém xa. Riêng trong học viện này đã có cả đống học viên mạnh hơn ngươi không biết bao nhiêu lần. Cho dù là Cơ Hàn Yến vinh quang vô hạn trong giải đấu Tam Sơn kia, đến nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.