Nói đến đây, thanh âm Tô Trầm đột nhiên cao lên vài phần: “Mặc dù là ngày tháng từng tối tăm nhất ảm đạm nhất, ta cũng có thể bắt lấy một chút hy vọng đó tiếp tục tiến lên, như vậy bây giờ, ta lại có lý do gì bỏ cuộc chứ?” “Cho nên ta đến đây, ta vẫn muốn đi lên con đường này.” “Nhưng rất đáng tiếc, không phải vì lý do ngươi chờ mong, không phải ôm quyết tâm khẳng khái hẳn phải chết hy sinh vì nghĩa, lại càng không phải vĩ đại không oán...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.