Tô Trầm quay đầu nhìn Thạch Khai Hoang: “Đạo sư!” Thạch Khai Hoang thở dài: “Hắn là Quân Chủ, đây là quân quy, ta không phản bác được.” Nhìn vẻ mặt đắc ý dào dạt của Lý Sùng Sơn, lại nhìn bộ dáng trộm cười ở bên cạnh của đám người Lâm Thiếu Hiên, Sở Anh Uyển, Tô Trầm biết mình thật chạy không thoát rồi. Thờ dài: “Được, ta ngàn dặm xa xôi chạy tới, thì đã quyết việc chẳng từ nan rồi.” Sở Anh Uyển cười nói: “Biết ngươi không quan tâm quân sự, nhưng ngươi đừng sầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.