“A!” Trong thét chói tai thê lương, Diệp Phong Hàn Thường Hòa lao vào, lại nhìn thấy Dạ Mị đang ôm một con thỏ sương tuyết cầu xin, đối tượng nàng cầu xin thế mà chính là lão nhân lúc trước. “Dạ Mị! Ngươi...” Diệp Phong Hàn Thường Hòa đồng thời lên tiếng. “Ôi chao các ngươi đến rồi!” Dạ Mị hưng phấn hẳn lên: “Các ngươi mau tới giữ chặt lão, lão già này thật đáng giận, muốn mổ con thỏ. Thỏ đáng yêu bao nhiêu chứ, sao có thể làm như vậy!” Con thỏ? Khiến người ta nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.