“Lão Kim...” Hách Liên Uy nơi khóe miệng khụ ra máu tươi, vô lực quỳ rạp xuống đất. “Hách Liên Uy, rốt cuộc ngươi tỉnh lại rồi?” Lão Kim vuốt ngực nói. Chiến trận vừa rồi tuy là hắn làm Hách Liên Uy bị thương nặng nhưng mình cũng bị thương không nhẹ. “Tỉnh lại là được rồi, đừng để bị lừa nữa.” Hắn đi ra phía trước ôm lấy Hách Liên Uy. Hách Liên Uy vừa muốn nói chuyện. Phác! Ngực đau xót. Hắn cúi đầu nhìn lại, quyền của lão Kim đã đâm sâu vào trong ngực hắn....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.