Nhìn Tô Trầm, sắc mặt Lâm Phong Đường đầy vẻ bi phẫn: “Tô đô ti, quả nhiên là ngươi. Như vậy hết thảy chuyện này thật ra đều là âm mưu của ngươi, đúng không?” Tô Trầm cười đáp: “Ngươi nói bi tráng quá, đau khổ quá, cứ như là ta cố tình hại ngươi vậy, khiến ta suýt nữa còn cho là kẻ bị đuổi giết trên Nam Lăng Sơn không phải là ta.” Lâm Phong Đường ngưng trệ: “Đó đều là mưu đồ của Vương gia, không liên quan đến ta.” Tô Trầm lắc đầu: “Có liên quan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.