“Chủ nhân!” Cương Nham không khống chế được hét lớn. “Đừng lo.” Tô Trầm khàn khàn trả lời. Vi sinh vật màu đỏ ăn mòn yết hầu của hắn, khiến cho hắn phát ra tiếng cũng cảm thấy khó khăn. Nhưng Tô Trầm không thèm để ý, ngược hai hai mắt càng ngày càng sáng: “Thì ra đây là nơi phát ra trớ chú, thảo nào phần lớn người tiến vào đầy đều đã chết. Ngay cả Phí Huyết cảnh cũng không thể chịu đựng được. Ngay cả nguyên lực cũng bị ăn mòn, lợi hại! Lợi hại! Qủa nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.