Nụ cười đó, Tô Thành An như ý thức được cái gì, bật thốt lên kêu thành tiếng: “Đừng!”
Tô Trầm đã ấn cổ Nhan Vô Song, hướng cái bàn tròn to gỗ Tử Sam điêu khắc bách thú long văn hung hăng đập xuống.
Phành!
Vụn gỗ bay tung tóe.
Ở trong tiếng kinh hô của mọi người, mặt Nhan Vô Song cùng cái bàn gỗ kia làm một lần tiếp xúc thân mật, bàn gỗ cứng rắn bị đập nát ngay tại chỗ, lực lượng dùng ra lớn có thể nghĩ.
Khuôn mặt kia đánh thắng cái bàn bởi vậy mà biến hình, bành trướng, một khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt sưng thành cái đầu heo, vô cùng thê thảm.
“Tô Trầm!” Tô Thành An nhìn Nhan Vô Song nằm ở trên đất ngay cả khí lực kêu rên cũng không còn, vừa đau lòng, vừa phẫn nộ.
Tô Trầm thu tay: “Đây là lợi tức.”
Xoay người rời khỏi.
Nhìn bóng lưng Tô Trầm, Tô Thành An giận đến mức toàn thân run run, cuối cùng lại chỉ nói một câu: “Nghịch tử!”
Một ngày này, toàn bộ mọi người đều kiến thức được sự mạnh mẽ ngang ngược, hung ác cùng huyết tính của Tô Trầm, có một tia cố kỵ đối với Tô Trầm.
Nhưng bọn họ không biết, không cần tới bao lâu, phần cố kỵ này sẽ bị phóng đại, biến thành đau đầu, thậm chí còn sợ hãi.
Sau khi dạy dỗ Nhan Vô Song, Tô Trầm tự nhiên là theo mẫu thân trở về. Ở dưới sự quan tâm yêu thương cùng lặp đi lặp lại truy hỏi của mẫu thân, nói một số chuyện mình ở Thâm Hồng sơn mạch.
Hắn đương nhiên không thể nói mình vừa vào đã tìm hung thú tác chiến, chỉ nói mình sau khi vừa vào dãy núi đã gặp người tốt bụng dẫn đường, tìm cái hang núi tương đối an toàn ở lại, trong vòng trăm ngày chỉ gặp dã thú bình thường hai lần, đều bị hắn dễ dàng giải quyết. Dù là như thế, Đường Hồng Nhị cũng nghe mà kinh hãi, giống như con mình yếu không ra được gió, một con mèo cũng có thể hủy hắn.
Ngược lại là Tô Phi Hổ như có chút đăm chiêu nhìn Tô Trầm, trong ánh mắt tràn ngập hồ nghi.
Hắn có thể đoán được Tô Trầm có bí mật, nhưng hắn chung quy đoán không ra là bí mật gì.
Nói chuyện mãi với mẫu thân, thẳng đến khi bà ngủ, lúc này Tô Trầm mới về Trần La viện một mình.
Vào phòng, Tô Trầm bảo đám người Kiếm Tâm rời khỏi, lúc này mới hướng chỗ bóng tối trong phòng nói: “Ra đi.”
Người áo đen hiện ra thân hình: “Một lần này ta đã toàn diện áp chế nhịp tim hơi thở của mình, ngươi lại là phát hiện ta như thế nào?”
Trong giọng nói mang theo nghi hoặc không hiểu.
Tô Trầm cười thầm, phát hiện ngươi còn không đơn giản? Ngươi đứng ở nơi đó không nhúc nhích, ta liếc một cái đã thấy có được không?
Ngoài miệng lại nói: “Sinh tử của ta quan hệ đến kế hoạch của các ngươi, lại nói ta còn mượn các ngươi bốn món nguyên khí. Ta đã trở lại, các ngươi sao có khả năng không đến đòi nợ. Cho nên ta thuận miệng gọi, ngươi liền đi ra.”
“Thì ra là đoán bừa.” Người áo đen nhẹ nhàng thở ra, lại mang theo chút căm giận.
Tô Trầm nhìn đối thủ luôn có chút ngốc nghếch này cũng bị chọc cho vui vẻ, nói: “Ở chỗ ta đã bao lâu? Còn chưa ăn nhỉ? Ta mang theo chút đồ ăn cho ngươi.”
Tùy tay cầm tới một hộp điểm tâm, đều là lúc gần đi mẫu thân hắn đưa cho hắn, Tô Trầm không thích ăn, liền cho người áo đen này hết.
Người áo đen cũng không cảnh giác gì, xem ra cũng là rất đói bụng, còn bắt đầu nghiêm túc ăn. Đem một cái bánh ngàn tầng đặt ở trong miệng ăn mấy miếng, ánh mắt phát sáng, liên tục gật đầu nói: “Ngon!”
Một hơi đem một hộp bánh ngọt ăn sạch sẽ.
Tô Trầm cũng không vội, ngồi chờ đối phương ăn xong, lúc này mới nói: “Lần này có thể từ Thâm Hồng sơn mạch bình an trở về, có thể nói đều dựa vào bốn món nguyên khí này. Bây giờ đã trở lại, cũng nên vật quy nguyên chủ rồi.”
Nói xong đem bọc phía sau lấy ra, giao cho người áo đen.
Người áo đen tiếp nhận cái bọc nhìn nhìn, trừ nguyên thạch Liệt Hồn Pháp Châu cùng dược tề không còn trở về, bốn món nguyên khí đều an ổn ở đó. Nguyên thạch các thứ vốn là vật phẩm tiêu hao cho Tô Trầm dùng, không tính lấy về được, cho nên gật gật đầu nói: “Tất cả đều đã ổn, vậy ta cáo từ.”
“Đợi chút.” Tô Trầm nói.
“Làm gì?” Người áo đen nhìn hắn, trong ánh mắt xuất hiện cảnh giác.
Kháo, ngươi lúc ăn sao không đề phòng? Bây giờ một câu đợi một chút đã khiến ngươi khẩn trương.
Tô Trầm oán thầm, trong miệng nói: “Chỉ là muốn hỏi một chút nên xưng hô như thế nào. Chúng ta tốt xấu cũng từng gặp vài lần, ta xưng hô ngươi người áo đen mãi cũng không thích hợp đúng không?”
“Cái này... Về sau hẳn là không có cơ hội gì gặp mặt nữa đâu?” Người áo đen do dự một phen nói.
“Cái đó cũng chưa chắc, vừa lúc ta đây còn có chuyện mời các ngươi hỗ trợ.” Tô Trầm nói.
“Tô Trầm, ngươi đừng quá phận!” Người áo đen lập tức nói.
“Ngươi nghe ta nói xong trước được không?” Tô Trầm nói: “Ta chỉ là muốn một phép tu luyện thuật hấp thu nguyên năng trung cấp cùng hai loại nguyên kỹ. Lần này không cần các ngươi cho không, ta bỏ tiền mua.”
“Ngươi tấn thăng Dẫn Khí rồi?” Người áo đen ngẩn ngơ.
Tô Trầm lắc đầu: “Còn chưa. Nhưng chuyến đi Thâm Hồng lần này khiến ta được lợi không phải là nhỏ. Ngươi cũng biết ta vốn đã là Đoán Thể tầng chín, Thâm Hồng sơn mạch lịch luyện trăm ngày, ta đã từ tầng chín sơ kỳ tiến vào hậu kỳ, nhắm chừng không cần bao lâu thì có thể xông vào Dẫn Khí cảnh, có lẽ chính là chuyện của mấy tháng tới.”
Tô Trầm cũng chưa che dấu tiến bộ của mình, hắn chỉ cần đem thành tựu đã có đẩy lui lại chút, tất cả liền thuận lý thành chương.
Thuật hấp thu nguyên năng cơ sở chỉ thích hợp Đoán Thể kỳ, sau khi tiến vào Dẫn Khí cảnh thì cần pháp môn hấp thu cao cấp hơn để phối hợp.
Thuật hấp thu bình thường chia ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp cùng đỉnh cấp, nhưng không hạn chế tu vi. Nói cách khác, sau Dẫn Khí cảnh tùy tiện ngươi tu thuật hấp thu cấp độ gì cũng được, duy nhất hạn chế ngươi chính là thuật hấp thu càng cao cấp càng khó đạt được.
Cho dù Tô Trầm cũng không dám vọng tưởng phép hấp thu quá mức cao cấp, cho nên chỉ yêu cầu trung cấp.
Người áo đen quả nhiên tin tưởng: “Thì ra là như thế. Nhưng Tô gia các ngươi không phải có phép hấp thu cùng nguyên kỹ sao? Ngươi là con em Tô gia, chỉ cần cấp bậc đến, thì có thể lĩnh miễn phí, căn bản là không cần tiền.”
Tô Trầm hỏi: “Chuyện xảy ra khi ta trở về, ngươi đã biết rồi chứ?”
Người áo đen gật gật đầu: “Ngươi có người cha rất tệ.”
“Cho nên thứ nhất, ta không muốn dùng bất cứ tài nguyên nào của Tô gia nữa.”
“Thì ra là như thế.” Người áo đen bắt đầu biết tâm tư Tô Trầm, hắn đang từng bước một phân rõ giới hạn với Tô gia.
Thật ra Tô Trầm làm như vậy, tất nhiên có ý tứ phân rõ giới hạn, tương tự cũng có ý tứ bảo hộ Tô gia.
Hắn dù sao cũng là đang bắt chẹt một tổ chức lớn, không có ai biết về sau sẽ xảy ra điều gì.
Bản thân phân rõ giới hạn chính là bảo hộ đối với Tô gia.
Tô Trầm đối với Tô gia có oán hận không giả, nhưng có oán gì hắn sẽ tự mình giải quyết, không mượn tay người khác.