Một tên lính canh mở cửa lao, dìu lão Vũ tộc ra ngoài. Chư Vân Nhan đi tới bắt mạch, nói: “Không xong, không sống được quá trưa.” Vũ tộc trẻ tuổi nghe xong, quỳ xuống đất oa oa gào khóc. Lão Vũ tộc nằm ở nơi đó, vô lực nhìn về phía Tử Lâm Lưu, ngữ điệu trầm thấp: “Vị này. . . Ngài. . . đến. . . Cứu chúng ta ư?” “Đúng, có điều xem ra ngươi không đợi được tới lúc đó.” Chư Vân Nhan cười nói. Lão giả run rẩy giơ tay lên, chỉ về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.