Nhìn theo lưng ảnh kiên quyết của Tô Trầm, Chư Tiên Dao lầu bầu một câu: “Được rồi, xem ra Thạch Minh Phong tin tưởng ngươi đúng là không sai.” Thuận tay thu lại viên bảo thạch vừa cạy ra. Men theo hành lanh đi tới, có điều hành lang này lại dài một cách thần kỳ, đi mãi lúc lâu mới đến được điểm cuối. Đi tới điểm cuối, hai người mới phát hiện mình đang đứng dưới một mảnh tinh không lộng lẫy, trên đỉnh đầu là sao trời lấp lánh, dưới chân là một mảnh hư không,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.