“Việc này không trách nàng, Khinh La.” Cố Khinh La lại liên tục lắc đầu: “Ta bỏ lỡ nhiều cơ hội lắm, lãng phí rất nhiều thời gian. Nếu ta có thể tin tưởng chàng nhiều thêm một chút, lại dũng cảm thêm một chút thì có lẽ chúng ta hoàn toàn không cần như thế.” Tô Trầm an ủi nàng: “Đi Không Sơn cũng không phải chịu chết, không đáng như vậy. Ta hứa hẹn với nàng, chúng ta sẽ không tách ra.” “Nhưng ta lại cảm thấy, trong tăm tối tựa như có một cổ lực lượng luôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.