Một lát sau chỉ thấy ngõ nhỏ bên kia năm sáu người lao tới như bay, một kẻ cầm đầu thế mà chính là Phan Hạo. “Thì ra là hắn.” Vương Đấu Sơn nói thầm. Tô Trầm nói không sai, Phan Hạo là học sinh cũ năm thứ ba, thực lực xấp xỉ với Cơ Hàn Yến, chỉ một mình gã đã có thể đối phó hai người bọn họ, càng đừng nói còn dẫn theo năm sáu trợ thủ, xem ra mỗi người đều là học sinh cũ năm thứ ba. Cái này thật đúng là sư tử vồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.