Tô Trầm bất đắc dĩ than thở: “Ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy cách làm tốt nhất là lập tức chém ta mới đúng. Dù sao ngươi cũng là kẻ không sợ gánh tiếng xấu, liều mạng tổn thất Vũ tộc, làm ra cống hiến lớn như vậy cho trí tộc trong thiên hạ, rất khá đó.” “Đây chính là nguyên nhân vì sao ta khống chế bản thân chưa giết ngươi mà đàm phán với ngươi... Ta chỉ là không muốn làm cống hiến cho trí tộc trong thiên hạ.” Vĩnh Dạ Lưu Quang trả lời: “Dựa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.