Ẩn Sa rất đau. Cơn đau ngàn vạn năm qua chưa bao giờ có. Một đòn mang theo lực lượng tiên nguyên, trực tiếp không nhìn cơ thể hư ảo của nó, đâm thật sâu vào sâu trong linh hồn của nó, khiếnsinh cơ nó vốn héo rũ suy kiệt bị thương nặng. Nó phát ra tiếng kêu thê lương đến cực điểm, sương mù cuốn ngược, mang theo hơi thở ăn mòn vạn vật mãnh liệt lao ngược lên. Nhưng Tô Trầm một lần thành công, mặc kệ hậu quả như thế nào, trực tiếp chạy. Thân thể thuấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.