Lục Thủy nhìn Kiếm Nhất trước mặt, hỏi Lục bên cạnh: “Hắn vẫn luôn tự tin như vậy sao?” “Vẫn luôn.” Lục gật đầu. Không cần biết là cái gì, chỉ cần Kiếm Nhất cảm thấy hứng thú, hắn đều tự tin. Hơn nữa lại không sợ hãi. Chỉ cần hắn tự tin, đều chưa bao giờ yếu thế, cho đến khi gặp cờ vây. Lục Thủy có thể cảm giác được, Lục rất bội phục Kiếm Nhất. Nếu như Kiếm Nhất không lao vào con đường cờ vây. Không bao lâu sau, ba người biến mất tại chỗ. Cổng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.