Nhưng đến lúc Lục Thủy cầm lấy bản đồ, Danh Dữ Trọng mới phát hiện mình đã có thể động. Nghĩ như vậy, hắn liền định chạy khỏi nơi này. Nhưng vừa mới định chạy, lại phát hiện bản thân đã không động đậy được nữa. “...” Tên nhân loại này thật đáng sợ. Thế mà lại có thể bất tri bất giác khống chế hành động của hắn, người này nếu muốn giết hắn, vậy hắn còn có thể sống được sao? Nghĩ tới đây, sau lưng của Danh Dữ Trọng, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ròng ròng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.