Nhị Trưởng lão bước một bước về phía phòng trúc của mình, chỉ là ánh mắt nàng lại vẫn đang nhìn về hướng Lục Thủy. “Nhìn không ra bất kỳ sức mạnh nào tồn tại.” “Trên người cũng không phát giác ra bất kỳ thương tích nào.” “Bình thường đến không thể bình thường hơn nữa.” Nhị Trưởng lão trong lúc tự hỏi, theo bản năng muốn đưa miếng điểm tâm lên miệng ăn, đáng tiếc trên tay không có cái gì. Sau đó, Nhị Trưởng lão lại bước lên một bước, biến mất ngay tại chỗ. ... Ở phòng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.