Sau đó, hai người bọn họ đi xếp hàng, sinh ý ở đây khá tốt. Bà chủ là một thiếu nữ, tiểu cô nương của Bất Tử Tộc. Lục Thủy đợi một lúc, cuối cùng cũng đợi được tới lượt mình. Đưa linh thạch, nhận được hai phần. Ở phía sau còn có chỗ để ngồi. “Ngon quá đi.” Mộ Tuyết vừa ngồi xuống liền lập tức ăn, kinh ngạc nói. Nàng cho rằng, với thời gian học tập ngắn như thế thì tay nghề chắc chắn sẽ có chút thiếu sót. Nhưng mà… Không hề kém Hoa Vũ Tuyết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.