Sau khi nôn hết ra xong, Lục Thủy mới nhìn Mộ Tuyết, vừa nhìn liền ngây ngẩn cả người. Hắn nhìn thấy hốc mắt Mộ Tuyết hồng hồng, bờ môi khẽ run rẩy, cả gương mặt đều xanh mét lại. ‘Mộ Tuyết thế mà kiên trì ăn hết?’ Lục Thủy chấn kinh nghĩ. “Chuyện gì xảy ra vậy?” Một giọng nói đột nhiên vang lên, kinh động đến ba người Lục Thủy. Chờ Lục Thủy quay đầu lại, hắn phát hiện cha mẹ hắn đã trở về. Người vừa hỏi chuyện gì xảy ra chính là mẹ hắn. Lúc này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.