Giọng của Lục Thủy truyền ra từ trong thiên địa, trong giọng nói còn mang theo ý cười, mang theo sự ngạo nghễ: “Minh đúng thực là không phải đang chờ ta, nhưng mà nếu ta đã tới rồi, thì người mà hắn chờ chính là ta. Không phải ta, thì cũng là ta. Thiên địa này, ai dám phản bác? Thiên địa dám sao?” Thân ảnh kia nói xong thì ngẩng đầu lên, dường như đang hỏi thiên địa. Cái nhìn này khiến cho thiên địa ảm đạm, khiến cho vạn vật e sợ, dường như đang đồng tình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.