"Ba ngày rồi, cũng không biết mấy ngày nữa người kia mới trở về." Mộ Tuyết tự mình lẩm bẩm. Sau đó nhẹ nhàng đi vào trong đình ngồi xuống. Ngồi ngay bên cạnh vị trí mà Lục Thủy hay ngồi. Sau đó Mộ Tuyết hai tay chống cằm ngắm nhìn khóm hoa ở gần đó. Nàng rất là quen thuộc với nơi này, cho nên không cần ngồi cho đoan trang. Nhưng vừa mới ngồi một hồi, Mộ Tuyết lại cảm giác được có người đang đi tới. Là ở trên trời. "Đã phát giác ra chưa?" Mộ Tuyết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.