Trong chớp mắt này, Kiếm Lạc bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó. “Đúng rồi, Sơ Vũ thật ra đã rất lớn tuổi rồi.” Sau đó ánh mắt Kiếm Lạc nhìn Sơ Vũ biến thành ánh mắt yêu mến người già. Sơ Vũ: “...” Ngay lúc Sơ Vũ đang muốn nói gì đó, một trong hai luồng sáng óng ánh trên kia bỗng nhiên dập tắt. Bọn người Sơ Vũ lập tức nhìn qua. Bọn hắn phát hiện Kiếm Khởi thế mà đã dừng lại. Chỉ có Vũ Niết tiếp tục đi lên thêm một bước. “Ca ca ta thua?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.