Chỉ qua vài hơi thở, Lục Thủy đã cảm thấy mình đang đứng ở trên mặt đất. “Tới rồi?” Là giọng nói của Lục. Lục Thủy quay đầu nhìn sang, phát hiện mình thế mà đã đang ở trước phòng trúc rồi. Lúc này, Lục đang ôm Tiểu Thất đã ngủ say. Có điều chỉ một chút là Lục Thủy đã nhìn ra, cảnh giới của Lục đã đạt tới mức vượt khỏi giới hạn, hắn quả thực có thể vượt qua được. Nhưng hắn không lựa chọn vượt qua. Rời khỏi thế giới rồi, muốn trở lại là muôn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.