Thời gian nhoáng cái đã đến ngày hôm sau. Lục Thủy khép sách lại, cũng đến lúc rồi, hắn nên trở về thôi. Mộ Tuyết chắc cũng chờ đến sốt ruột rồi. Nhục Thực Hoa đại khái cũng đã khôi phục. Lục Thủy cúi đầu nhìn xuống, Nhục Thực Hoa lúc này đã không còn trong trạng thái hấp hối như trước nữa, mà là đang nhìn chân của hắn chảy nước miếng. Trên thân nó mặc dù có chút kiếm ý, nhưng vấn đề không lớn. Kiếm đạo vô thượng cũng đã gần như được tiêu hóa rồi, nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.