"Ngươi còn chưa nói, vì sao lại chạy tới đi học, hơn nữa còn ở chỗ của ta." Sơ Vũ hỏi. Đây là chuyện phiền não nhất. "Trong nhà muốn ta ra ngoài rèn luyện, nói ta có đủ kỳ ngộ, thiếu kinh nghiệm. Ta cũng không muốn ở chỗ của ngươi, nhưng mà bọn họ nói phải có người quen chăm sóc thì bọn họ mới an tâm." Kiếm Lạc nhìn xem Sơ Vũ một cái nói: "Ta cảm thấy, để cho ta ở chung với một người tu chân mà suốt ngày chỉ lo viết sách, thì càng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.