Lúc này Lục Thủy nhìn thấy Long Vương đưa ánh mắt nhìn về phía hắn, tiếp đó Long Vương cất tiếng mang theo uy áp: "Còn ngươi?" "Ta có thể giúp Long Vương vào lúc bọn họ thúc thủ vô sách." Lục Thủy bình tĩnh nói. Nghe được câu này, đừng nói là Long Vương, đến cả ba người bên cạnh cũng đều có chút ngoài ý muốn. Người này có ý gì? Là hắn vô tri hay là cuồng vọng? "Nhân loại, ngươi rất tự tin?" Đôi mắt đen của Long Vương nhìn thẳng vào Lục Thủy, trầm giọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.