Nhã Nguyệt lập tức phản bác: “Nào có, rõ ràng là do Nhã Lâm không nghe lời. Đây cũng không phải là nhà mình, mà em đến lễ phép cơ bản cũng không có. Nếu mẹ ở chỗ này thì đã sớm bị đánh đòn rồi.” Mộ Tuyết nhìn hai nàng, mỉm cười. Nhã Nguyệt có thể cảm giác được, chị Mộ Tuyết đang rất vui vẻ. Nàng nhỡ rõ rằng từ nhỏ đến lớn, chị Mộ Tuyết đều là một bộ dáng mặt lạnh như băng, cho người ta một loại cảm giác xa cách. Nàng muốn tới gần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.