Lục Thủy nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, không nói gì. Hắn không hiểu, bây giờ Mộ Tuyết chỉ có một bộ quần áo, nàng còn có thể đổi bộ khác được à? Trừ khi... Ha ha. Trừ khi nàng định thoát qua đường cửa sổ, giả vờ rằng mình vốn không ở trong phòng. Đương nhiên, Mộ Tuyết còn chưa đến mức làm như thế. Sau đó Lục Thủy gõ cửa, Mộ Tuyết cũng tới mở cửa, quần áo của nàng vẫn như vậy, dù sao đây cũng không phải là phòng của nàng. “Lục Thiếu gia.” Mộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.