Lục Thủy quay về Lục gia, cuối cùng bọn họ cũng không ăn món điểm tâm ngọt. Không chỉ không ăn được, Lục Thủy còn thấy Mộ Tuyết đã viết rất nhiều trong sổ ghi chép của mình. Đương nhiên, nửa đường Lục Thủy đã mua những thứ khác cho Mộ Tuyết ăn. Sao hắn có thể để Mộ Tuyết đói bụng được chứ. Cứ đi dạo chơi như vậy, một ngày cũng trôi qua. "Thời gian ở bên Mộ Tuyết đúng là trôi qua nhanh thật." Lục Thủy trở lại tiểu viện của mình, thấy trời đã tối. Bởi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.