"Mộ Tuyết tỷ, có thể ngẩng đầu sao?" Nhã Nguyệt cúi đầu hỏi. Nàng vừa mới nghe được âm thanh ở phía trên, đã biết kết cục. Nhân vật đáng sợ như vậy, vậy mà bại trận. Hơn nữa còn thua rất là nhanh. Nhưng thật may mắn vì hắn đã bại, nếu không thì bọn họ đều gặp nguy hiểm. Giờ đã có thể thở phào nhẹ nhõm. "Được rồi." Giọng nói dịu dàng của Mộ Tuyết vang lên. Lúc này, Nhã Nguyệt mới thử nhìn về phía chân trời, nàng phát hiện bầu trời đã trở lại bộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.