Thạch Minh giật mình la lên. Hắn lùi xa ra sau, chạy xa tới phía đối diện của tế đàn. Sự xui xẻo của hắn càng ngày càng mạnh, dường như không gì có thể áp chế được sự tăng mạnh lên của nó cả. Ngay cả Chưởng môn còn ngã xuống trước mặt hắn, đừng nói gì tới những người khác. Trên Đại Đạo, chỉ cần hắn xuất hiện, tất cả mọi người đều phải cung kính lùi đi. Ai dám nói xấu hắn? Ai dám tới địa bàn của hắn? Hắn chỉ cần ở yên một chỗ tu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.