Đời trước Lục Thủy không để ý tới Đông Phương Tra Tra có tu vi gì. Dù sao thì cũng tiện tay ném một cái, có lẽ người cũng không còn mấy trăm năm nữa. Loại cặn bã này có gì hay là để ý. Nếu không phải cuối cùng Mộ Tuyết mò về, có lẽ cũng không cần gặp lại nữa. “Sống chung lâu, lại càng nhớ tới chuyện ở đời trước, có lúc thật sự rất quá đáng.” Trong lòng Lục Thủy thở dài một hơi: “Đời này có thể quá đáng hơn nữa thì tốt.” Đáng tiếc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.