“Vì sao?” Kiếm Lạc vô thức hỏi. “Nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng tới tốc độ gõ chữ của ta, gõ chữ, muốn rời xa nhất chính là nữ nhân.” Sơ Vũ nghiêm túc nói. Kiếm Lạc nhìn Sơ Vũ, cuối cùng nhỏ giọng nói: “Có bệnh.” Khỉ nhỏ đứng trên vai Kiếm Lạc, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Sơ Vũ. Nó gãi gãi đầu một chút xong liền không để ý nữa, tiếp tục ăn trái cây của nó. Kiếm Khởi thở dài trong lòng, luôn có cảm giác mình vừa vô ý bị mạo phạm. Hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.