Lục Thủy đi trên đường, mắt liếc nhìn nơi xa, khẽ nói: “Chờ chút không dùng hết toàn lực.” Chân Võ Chân Linh: “...” Lại tới, lại là loại không giải thích được này. Chỉ cần Thiếu gia nói như vậy, nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó. Còn là chuyện mà bọn hắn không thể phát hiện ra trước được. Nhưng thời gian mỗi sự kiện xảy ra cũng không giống nhau, Chân Võ Chân Linh hoàn toàn không biết nên ứng đối thế nào. Nhưng chuyện cảnh giác là tất nhiên. Chỉ là vừa mới cảnh giác,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.