"Ngươi là một nhân loại lại có thể làm cho ta mở miệng, cũng đủ để ngươi cao ngạo rồi." Trong giọng nói của bóng người do biển máu ngưng tụ ra đầy vẻ tang thương. Lục Thủy nhìn Huyết Ảnh, bình tĩnh nói: "Một tia tàn hồn có ý thức mà thôi." "Loài người, vô tri có đôi khi đúng là một loại phúc." Huyết Ảnh nhìn về phía Lục Thủy, bình tĩnh nói. Trong giọng nói của hắn không có xem thường, không có khinh rẻ. Bởi vì từ đầu đến cuối, hắn đều cho rằng kẻ đứng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.