“Lục Thiếu gia, ngươi nói đi, có phải ta mập lên không?" Mộ Tuyết đạp Lục Thủy xong, liền bình tĩnh hơn rất nhiều. Có đôi khi Lục Thủy rất thiếu đánh. Kiếp trước không nổ mật thất của hắn, hắn cũng không quên, nổ xong lại nói nàng không đúng. Lục Thủy cúi đầu nhìn thoáng qua, dường như đang suy nghĩ. Mộ Tuyết: "..." Nàng lập tức giang hai tay trước mắt Lục Thủy, có chút sốt ruột nói: "Ở bên ngoài, đừng nhìn lung tung." Lục Thủy nhìn giày Mộ Tuyết, lại nhìn tay Mộ Tuyết, tò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.