Lục Thủy cảm giác đây là bữa ăn ngon nhất mà hắn ăn được từ trước đến nay. Mẹ hắn không thể nào đạt được cảnh giới này. Đương nhiên, Lục Thủy cũng không thèm để ý, bởi vì hắn có Mộ Tuyết, không cần ăn com của mẹ hắn nữa. Thực sự không được thì hắn có thể không ăn. Trừ phi cha mẹ hắn nhớ tới hắn. Nhưng bình thường sẽ không nhớ tới. Nhất là gần đây có vẻ như bọn họ còn muốn sinh thêm hai đứa nhỏ, nếu sinh muội muội, đứa con trai như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.