“Pháp bảo của ngươi rất đặc biệt, nhưng có thể sử dụng được mấy lần chứ?” “Chúng ta không muốn tổn thương ngươi, cho nên khuyên ngươi đừng làm chuyện điên rồ.” “Một con dã thú bình thường mà thôi.” Giọng nói này là của hai nam một ữ. “Cho là ta già đến lẩm cẩm rồi sao? Đám trộm cướp này.” Giọng nói già nua kia lại vang lên, mang theo chút vô lực. Lúc này, Lục Thủy cuối cùng cũng đã đi tới hiện trường. Chỉ là vừa nhìn thấy hiện trường, lông mày của hắn liền nhíu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.