Trời có hơi sáng lên, mặt trời vẫn chưa xuất hiện. Mộ Tuyết dụi mắt, từ từ mở mắt ra, nàng định đi làm bữa sáng cho Lục Thủy. Chỉ có điều, khi nàng tỉnh lại liền phát hiện Lục Thủy đang ở bên cạnh nàng. Nàng ngồi dậy, ngáp một cái, sau đó dùng hai tay lay Lục Thủy, nói: “Lục thiếu gia, nên dậy thôi.” Lục Thủy bị Mộ Tuyết lắc hai cái liền tỉnh dậy, hắn nhìn đầu tóc có hơi lộn xộn của Mộ Tuyết, nói: “Mộ tiểu thư, ngươi làm gì vậy?” Mộ Tuyết thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.