Thật lâu sau đó. Trời tối. Lúc này, Lục Thủy ngồi xổm xuống dưới đất, cầm Lục Mạch Tư Bàn lên, thuật tiện nói với ba vị trên mặt đất. “Ngày mai mời đúng giờ đến chờ ta ở chỗ này, đêm nay các ngươi có thể ăn cỏ được rồi.” Nói xong, Lục Thủy quay người rời đi. Trên người Lục Thủy bây giờ có thêm khá nhiều vết thương, nhưng tinh thần lại cực kì tốt. Sau khi Lục Thủy rời đi, Khô Thụ lão nhân vốn đang đứng ở xa xa quan sát cũng đồng thời rời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.