Lục Thủy nhìn hai người kia, lắc đầu nói: "Tối nay ta có việc, không định nghỉ ở đây." Nghe được Lục Thủy nói vậy, trên mặt cậu bé kia liền cười tươi. Vậy tối nay nó có thể ngủ trong nhà trên cây rồi. A Mãn ở bên kia cũng cười. Dáng vẻ hắn rất vui mừng. Hắn lau tay, định trải chỗ ngủ cho cậu bé. Tính làm sạch sẽ một chút. Ừ, tốt nhất lại đi rửa tay. Lục Thủy chỉ nhìn, không nói gì thêm. Sau đó, hắn lại lên trên nhánh cây, tiếp tục đọc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.