Khi trời còn chưa sáng. Mộ Tuyết mở mắt ra, nàng định đi làm đồ ăn sáng, Lục Thủy đã rất lâu không ăn được bữa sáng do nàng làm rồi. Chỉ có điều, khi nàng vừa định ngồi dậy, thì lập tức cảm thấy tóc mình bị kéo một cái. “A.” Có hơi đau. Nàng chỉ có thể bất đắc dĩ nằm xuống. Sau đó, nàng nhìn sang phía người đang nằm đưa lưng về phía nàng mà ngủ - Lục Thủy. Sáng sớm thức dậy, thứ đầu tiên thấy vậy mà không phải là mặt, xem ra là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.