“Là Lâm Hoan Hoan, Băng Thủy Cơ.” Mộ Tuyết nói. Nàng cảm thấy Lục Thủy ngay cả nghĩ cũng không muốn nghĩ, trực tiếp nói không biết. Lục Thủy nhìn lại một chút, phát hiện người này quả thật rất giống với cô gái mập nhỏ kia. Không lâu sau khi Lục Thủy nhìn sang, Lâm Hoan Hoan dường như cũng nhìn lại. “Nàng hình như đang nhìn ngươi.” Lục Thủy mở miệng nói. Lục Thủy vừa dứt lời, hai người liền thấy cô gái mập nhỏ động đậy, sau đó đứng dậy ở chỗ cách cửa hàng điểm tâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.