Lục Thủy đi ra miếu cổ, chẳng qua khi hắn bước ra ngoài liền phát hiện có không ít người đứng ở phía ngoài. Trẻ có già có. Chỉ không có người trẻ tuổi. Mà khi bọn họ nhìn thấy Lục Thủy ra ngoài, cùng nhau quỳ xuống lạy. “Vì sao bái ta?” Lục Thủy nhìn những người này, bình tĩnh nói. Một bà lão cúi đầu hơi nghi hoặc một chút, nói: "Quỳ lạy Vương thượng, không phải là chuyện đương nhiên sao? Lúc trước là do mấy đứa bé không hiểu chuyện." Lục Thủy không nói tiếp, hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.