Mộ Tuyết nhìn cô bé đứng bên cạnh. Từ sau khi Mộ Tuyết giúp nàng ấy, nàng vẫn luôn ở lại chỗ này, không hề biến mất qua. Duy Nhất Chân Thần cảm thấy nàng lại bị mạo phạm. Tên nhân loại này thế mà biến mất ngay trước mặt nàng, chứ không phải nàng biến mất trước mặt nhân loại này. Uy nghiên của Thần bị khinh nhờn. Oanh!! Đông Phương Trà Trà bị đánh bay ra ngoài. "Hừ! Nhân loại ngu xuẩn." "Chân Thần uy nghiêm, không dung mạo phạm." Đông Phương Trà Trà đứng lên, sờ lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.