Lục Thủy chỉ là hiếu kỳ mà thôi. Nếu biết được chân tướng, sau này cũng dễ khoe kiến thức của mình với Mộ Tuyết. Lỡ đâu Mộ Tuyết sẽ dùng gương mặt đầy sùng bái mà nhìn hắn thì sao. Được rồi, lúc còn trẻ, đúng thật là hắn đã có suy nghĩ như thế. Thời trẻ trâu, có lẽ là do như vậy cho nên hắn mới bị người trong tộc chê cười. Nghĩ lại thôi mà đã thấy sợ rồi, vẫn nên quên đi thì hơn. “Đúng là như thế.” Aiz trầm mặc một chút, sau đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.